Vân và Hùng kết hôn đến nay đã được hơn 5 năm, kết quả mỹ mãn cho cuộc hôn nhân ấy là Vân sinh cho chồng mình 2 đứa con trai kháu khỉnh và thông minh. Người ngoài nhìn vào ai cũng thầm ghen tỵ với Vân khi có lấy được tấm chồng giàu có lại yêu thương vợ con hết mực. Bản thân Vân cũng cảm thấy mình may mắn, chính vì thế mà cô luôn cố gắng trở thành nàng dâu đảm vợ hiền để chồng an tâm phấn đấu sự nghiệp. Cứ tưởng hạnh phúc sẽ kéo dài mãi mãi, nào ngờ điều khiến Vân đau đớn là cô phát hiện ra chồng mình ngoại tình.
– Em và anh kết hôn đến nay đã hơn 5 năm…Chẳng lẽ bao nhiêu khó khăn mới có được hạnh phúc này cũng không bằng 1 phút vui vẻ của anh bên cô bồ sao? Còn các con thì sao chứ? Anh không nghĩ đến em thì cũng phải nghĩ đến con chứ?
– 5 năm sống với cô vợ quê mùa như cô tôi đã chán ngán lắm rồi. Cô thử nhìn lại mình đi…xấu xí xập xệ có khác gì con ô sin không. Con thì tôi sẽ nuôi, Ly (tên cô bồ) cũng đã hứa sẽ chăm sóc chúng như con ruột của mình…vậy nên cô khỏi lo.
– Anh…sao anh có thể…Em như ngày hôm nay là vì ai chứ?
Mặc kệ vợ nói gì thì Hùng vẫn kiên quyết đòi ly hôn, Vân đau đớn lắm….cố gắng bao nhiêu cũng không được nên cô gạt nước mắt ly hôn. Vậy nhưng đúng cái lúc đó thì mẹ chồng Vân xé luôn tờ đơn ly hôn.
– Sao con dại thế? Việc gì phải ngồi yên cho chồng và con bồ lồng hành. Đối với con bồ dám cướp chồng của mình thì không việc gì phải hiền lành cả.
– Nhưng con biết phải làm sao được đây hả mẹ? Con đã cố giữ chồng hết sức…nhưng anh ấy chỉ muốn đến với cô bồ trẻ thôi.
– Cứ để mẹ giải quyết. Mẹ sẽ đòi lại công bằng cho con, nhà này mẹ chỉ coi mình con là con dâu. Đứa khác đâu được phép thích là bước vào.
Có được sự hậu thuẫn của mẹ chồng nên Vân cũng coi như có niềm an ủi, cô nôn nóng chờ xem mẹ chồng mình sẽ làm gì. Cứ tưởng mẹ chồng sẽ đi đánh ghen cùng mình, nào ngờ cái điều khiến Vân sững sờ đó là thay vì đánh chửi thì mẹ chồng cô lại đon đả rồi tử tế mới cô bồ về tận nhà dùng bữa cơm thân mật…
– Sao mẹ lại rước cô ta về nhà? Mẹ có thái độ niềm nở như vậy là sao….
– Con cứ bình tĩnh, mẹ đã có cách của mẹ. Con chỉ việc tin tưởng mẹ thôi.
Còn với cô bồ của Hùng thì khi thấy bà mẹ chồng đối xử tử tế với mình cô ta hí hửng lắm vì cho rằng mẹ của nhân tình quý mến mình. Ngày hôm đó cô ta ăn mặc xúng xính đến tận nhà, nhìn thấy Vân cô bồ cười khinh khỉnh vì cô ta không ngờ trang phục ở nhà của Vân lại quê mùa như vậy. Cô bồ cứ tưởng sẽ có một bữa cơm thân mật, nào ngờ khi mẹ chồng Vân kéo luôn cô ta vào bếp thì khỏi phải nói cô ta sửng sốt thế nào…
– Không phải hôm nay bác mời cháu đến ăn cơm sao? Vậy sao lại bắt cháu vào bếp nấu nướng, bác cũng nhìn thấy trang phục của cháu không hợp với việc xuống bếp mà. Tốt nhất cứ để chị ta nấu đi, nhìn chị ta quê mùa hợp với việc nấu nướng hơn cháu đấy ạ.
– Chẳng phải cô muốn đuổi con Vân ra khỏi nhà để cưới thằng Hùng làm dâu nhà này sao? Nếu muốn làm dâu nhà này thì phải biết nấu ăn…không lẽ cô về làm dâu rồi mà bắt chồng với mẹ chồng phải suốt ngày ăn cơm tiệm sao? Cô và con dâu tôi sẽ cùng nấu, nếu cô sợ váy áo vướng bẩn thì cứ bảo con dâu tôi cho mượn mấy bồ đồ nhé. Nếu cô làm tốt tôi sẽ đuổi con dâu tôi mà rước cô về…
Thấy mẹ nhân tình thách thức như vậy nên cô bồ của Hùng lăn vào nấu nướng, cả buổi hôm đó cô bồ cứ vụng về rồi hết làm vỡ thứ này lại đến vứt tung tóe mọi thứ lên. Để rồi khi nhìn những món cơm canh của cô bồ nấu và của Vân nấu thì Hùng ngớ người còn mẹ chồng thì cười tủm tỉm. Bà từ từ nếm những món cô bồ nấu rồi nhìn Hùng tỉnh bơ.
– Mẹ thật sự không hiểu nổi mày nghĩ gì mà đi chê vợ để đòi cưới cô bồ này về làm vợ. Mày cặp kè với bồ nên suốt ngày ra ăn cơm tiệm chứ gì? Vậy nhưng mày nên nhớ mày có thể ăn cơm tiệm cả đời được không, mẹ chỉ sợ mới 1 tuần mày đã không trụ nổi rồi. Mày thử nếm mấy món bồ mày nấu đi…thứ này đến con chó nó còn không thèm chứ đừng nói cho người ăn. Mày chê con Vân xấu xí…vậy mày quên rằng trước khi lấy và sinh cho mày 2 đứa con thì nó xinh đẹp còn gấp vạn lần bồ. Vì chăm lo cho gia đình này, cho bố con mày nên nó mới xập xệ đi, mày không quan tâm vợ mà còn đi ngoại tình. Nếu mày vẫn muốn cưới bồ về…thì cút ra khỏi nhà..vì với mẹ chỉ có con Vân mới xứng đáng làm dâu thôi.
Mẹ chồng vừa dứt lời thì cô bồ lao thẳng vào chửi bới, nhưng đúng lúc đó thì Hùng quay ra tát cô ta cháy mặt. Vì tức giận quá cô ta hậm hậm hực bỏ đi…còn Hùng thì quỳ xuống xin lỗi mẹ và vợ của mình. Đến lúc này mẹ chồng chỉ nhìn Vân rồi cười tủm tỉm….có lẽ hơn ai hết Vân hạnh phúc vì có người mẹ chồng tuyệt vời như vậy…