Ngày nhập viện, tôi mới hiểu tấm lòng của các em chồng

Khi tôi gặp tai nạn, tôi gọi điện cho những người từng đối xử tốt để nhờ vả nhưng không ai chịu giúp đỡ. Cuối cùng, tôi buộc phải báo tin cho nhà chồng biết.

Năm đầu tiên cưới nhau, chồng muốn tôi sống cùng bố mẹ để thuận tiện việc chăm sóc ông bà lúc về già. Nhưng tôi không hợp với lối sống của mọi người trong gia đình chồng. Ngày đó 2 em gái chồng còn đang đi học nên lúc nào cũng dựa vào học hành để không phải làm việc nhà.

Tôi đi làm cả ngày, mệt mỏi vô cùng, thế mà về đến nhà vẫn phải lo cơm nước dọn dẹp cho nhà chồng đến tận 11h đêm mới được lên giường ngủ. Khi có bầu, tôi sợ làm nhiều ảnh hưởng đến thai nhi nên quyết tâm ra ở riêng cho dễ thở. Lúc đầu chồng không chịu nhưng tôi khóc nhiều quá, anh sợ tinh thần người mẹ bất ổn làm hại đứa bé trong bụng nên buộc phải chiều vợ chuyển ra ngoài sống.

Sau khi được ở riêng, tôi rất ít qua lại nhà nội và vẫn còn ác cảm với 2 em chồng. Ngoài mặt, tôi cười nói với các em nhưng trong lòng chán ghét.

Phía đằng ngoại, khi các em cưới, tôi đều tặng 1 chỉ vàng, còn 2 em chồng tôi chỉ mừng 1 triệu trong ngày cưới. Tôi nói chuyện rất vô tư, tự nhiên với anh em họ phía nhà chồng nhưng với em chồng thì xã giao và gượng ép.

Tôi thường hay mua quà biếu anh em họ đằng nội, còn em chồng thì chưa bao giờ cho cái gì. Đáp lại thái độ của chị dâu, các em cũng lạnh nhạt và xa lánh gia đình tôi. Vậy là suốt 10 năm nay, thái độ của chị dâu em chồng như mặt trăng với mặt trời.

2 tuần trước, tôi bị tai nạn xe, chồng ở xa tôi không muốn báo tin sợ anh lo lắng. Ông bà ngoại và vợ chồng anh trai tôi đang đi du lịch. 2 người em ruột lấy chồng xa nên không giúp được gì. Tôi gọi điện cho mấy người bạn, vài người họ hàng phía đằng nội. Tôi nhờ họ đến chăm sóc 2 đứa con ở nhà và tôi trong bệnh viện nhưng người nào cũng nói là đang rất bận.

Không còn chỗ nào nhờ vả nữa, tôi buộc phải gọi điện cho mẹ chồng báo tin. 1 lúc sau 2 em chồng vội vàng vào bệnh viện chăm sóc tôi, còn các con đã có bố mẹ chồng lo.

Suốt 1 tuần nằm viện, các em phục vụ tôi rất cẩn thận chu đáo, thậm chí còn trả tiền viện phí thay chị dâu. Nhìn các em chồng tận tình giúp đỡ mà tôi thấy hối hận. Bao lâu nay, tôi luôn đối xử tốt với tất cả mọi người trừ nhà chồng. Đến khi xảy ra biến cố, chỉ có người thân ruột thịt trong nhà mới đối tốt với mẹ con tôi.

Tôi rất cảm kích tấm lòng của em chồng, tôi muốn dùng những món quà để chuộc lỗi nhưng chưa biết mua quà gì nữa?