Mang hoa đến công ty làm lành với vợ, tôi sốc khi nghe lén được điều này

Tối hôm trước trót nói vài lời khó nghe với vợ, tôi cảm thấy áy náy trong lòng. Buổi trưa hôm sau, tôi tức tốc đến công ty vợ, mua hoa tặng để làm lành, nhưng sự thật quá trớ trêu.

Lấy nhau 4 năm, tôi chưa từng to tiếng với vợ. Ngoài đi làm công ty, những việc lặt vặt trong nhà tôi cũng cố gắng lo toan. Nhiều người nói tôi khéo léo, chu đáo nhưng có vẻ vợ chưa thực sự hài lòng về điều đó.

Tôi bằng lòng việc gia cảnh của mình không được cân xứng với nhà vợ, cũng không phủ nhận việc vợ kiếm tiền giỏi hơn mình. Tuy nhiên bao năm qua, tôi đi làm kiếm tiền cũng đủ chi tiêu, đồng ra đồng vào chứ chưa đến mức ngửa tay xin tiền vợ.

Vợ tôi là người xinh đẹp, thông minh và có công việc thu nhập tốt. Người ta thường nói, trong nhà chỉ cần một người giỏi là đủ. Khi tài năng của vợ lấn át, tôi “biết thân biết phận” rất chu toàn các việc trong nhà, kể cả chăm con cái, đi chợ nấu nướng.

Nhiều lần mâu thuẫn, tôi đều là người xuống nước, dù mình chẳng sai. Bởi tôi hiểu những áp lực trong công việc vợ phải chịu đựng. Tôi càng hiểu vợ không có nơi nào trút giận nên nói vài lời khó nghe với mình cũng không sao.

Mang hoa đến công ty làm lành với vợ, tôi sốc khi nghe lén được điều này - Ảnh 1.

Tôi đau khổ vì vợ coi mình là gã chồng hèn hạ. (Ảnh minh họa: Sohu).

Nhưng lần này vợ hơi quá. Mẹ tôi bị bệnh, lên thành phố chữa bệnh. Tôi xin nghỉ hai ngày đưa mẹ đi khám xét cẩn thận. Việc đưa đón con không thể cáng đáng nên tôi nói vợ về sớm đón con giúp mình hoặc nhờ ai đó đón giúp. Trước giờ, công việc của tôi dễ hơn, được về sớm từ lúc 4h chiều, có thể đưa đón con và nấu nướng. Bỗng dưng có việc nên tôi phải thay đổi kế hoạch.

Thế nhưng vợ nhất định không chịu và bảo tôi phải biết sắp xếp công việc. Sự ích kỷ của vợ khiến tôi khó chịu. Như người khác, con dâu phải có trách nhiệm đưa mẹ chồng đi khám bệnh. Vợ bao năm không làm dâu nhưng lại thờ ơ, coi đó là chuyện riêng của tôi.

Đã vậy, hôm đó vì tiền thuốc quá đắt, tôi đang hết tiền nên bảo vợ chuyển cho chục triệu đồng ứng trước mua thuốc cho mẹ thì vợ hằn học. Thái độ đó khiến tôi bực tức.

Tối hôm đó, tôi vừa đưa mẹ đi viện về, phải vội qua nhà cô giáo đón con muộn. Ở nhà, cơm nước không ai nấu, vợ cũng vừa về. Tôi tức điên nói vài câu khó nghe với vợ trước mặt mẹ. Vợ bỏ lên nhà không cơm nước, còn tôi chỉ biết xấu hổ với mẹ mình.

Tối đó, mẹ khuyên tôi không nên giận vợ vì dù sao, cái nhà này cũng là vợ tôi bỏ tiền mua là chủ yếu. Công việc của vợ vất vả, tăng ca nhiều nên tôi cần thông cảm. Cả đêm trằn trọc không ngủ nên mới có chuyện trưa hôm sau, tôi mua hoa đến công ty vợ làm lành, xin lỗi.

Khi vừa bước chân đến cửa phòng, tôi đã nghe được cuộc điện thoại của vợ và mẹ đẻ: “Con chẳng việc gì phải chăm sóc mẹ anh ấy. Mẹ đẻ con còn chưa chăm được, huống gì mẹ chồng. Bao năm nay, con không phải làm dâu nhưng mẹ anh ấy cũng không phải lo toan gì cho chúng con. Con còn phải mua nhà cho chồng ở, hà cớ gì con phải sợ nhà chồng?”.

Câu nói của vợ khiến tôi nóng mặt. Thì ra, vợ coi mẹ tôi chỉ là người ngoài, không có chút tình cảm. Cô ấy còn so đo, tính toán chuyện nhà cửa, tiền bạc với tôi.

Tôi định đẩy cửa xông vào, lại bị những câu nói xúc phạm làm chối tai: “Đàn ông không kiếm ra tiền, mẹ ốm một tí đã ngửa tay xin tiền vợ thì vứt. Bao năm con vất vả lo toan cho cái nhà này có ai thấu? Anh ta không dám ý kiến gì với con đâu, mẹ yên tâm. Tối về, nhất định anh ta lại ỉ ôi xin lỗi, làm lành cho mà xem. Con lạ gì… Dấu hiệu của đàn ông hèn, mẹ ạ”.

Những lời nói như xát muối vào lòng khiến tôi quặn đau. Tôi không ngờ mình trong mắt vợ lại hèn hạ như vậy. Tôi quay về, vội ném bó hoa vào thùng rác.

Từ hôm đó, tôi không nói một lời, cũng không cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Tôi cũng không phụ trách việc đón con thường xuyên mà phân công ngày đưa đón, vợ phải tự sắp xếp. Cuộc sống hôn nhân trở nên lạnh nhạt, như hai người sống ly thân. Tình yêu trong tôi đã chết từ cái ngày nghe được những lời cay nghiệt đó từ vợ.

Tôi cũng đi làm, cáng đáng cả gia đình, lo toan mọi việc trong nhà, tại sao lại bị khinh? Không lẽ cứ là đàn ông là phải kiếm nhiều tiền hơn vợ?