Gửi con cho mẹ chồng để đi chơi với đám bạn thân đại học một hôm, bà hoan hỷ đồng ý vậy mà sáng hôm sau sang đón con thì lại chỉ thẳng mặt bảo ‘nhà tôi v:ô ph:úc nên mới có đứa con dâu như chị’ rồi n::ém thẳng chiếc ba lô của cháu nội ra ngoài. Tôi ấm ức nhặt đồ lên rồi bế con khỏi tay bà, về đến nhà chiếc ba lô ra thì rụng r-ời tay chân vì thứ bên trong…

Một buổi sáng rực rỡ, tôi gửi con trai cho mẹ chồng để có thể gặp lại những người bạn đại học. Chúng tôi đã lên kế hoạch từ lâu cho buổi đi chơi này, và tôi thật sự háo hức. Mẹ chồng tôi, vốn là người dễ tính, đã hoan hỷ đồng ý trông cháu. Tôi nghĩ mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ.

Nhưng sáng hôm sau, khi tôi quay lại đón con, mọi chuyện bỗng chốc đảo lộn. Chỉ vừa bước vào nhà, tôi đã nghe tiếng bà lớn tiếng. “Nhà tôi vô phúc nên mới có đứa con dâu như chị!” Bà chỉ thẳng vào mặt tôi, giọng điệu không thể nào chấp nhận được.

Choáng vì bố mẹ chồng muốn gửi gắm cháu trai cho vợ chồng tôi nuôi dưỡng

Tim tôi thắt lại. “Bà đang nói gì vậy?” Tôi hỏi, không thể tin vào tai mình.

Bà không trả lời, chỉ lẳng lặng ném chiếc ba lô của con tôi ra ngoài. Tôi ấm ức, vừa nhặt đồ lên vừa bế con, cảm giác như một cái tát vào mặt. Không còn thời gian để tranh cãi, tôi quyết định đưa con về nhà.

Về đến nơi, tôi để chiếc ba lô xuống sàn. Đột nhiên, tôi cảm thấy run rẩy. Mở ra, bên trong là những món đồ chơi mà con tôi rất thích, nhưng bên cạnh đó còn có một bức thư. Tôi cảm thấy bất an.

Khi mở bức thư ra, tôi đọc được những dòng chữ quen thuộc. Đó là những ghi chú của con trai tôi, viết về những điều mà nó yêu thích, về những ước mơ nhỏ bé mà nó từng chia sẻ với tôi. Mỗi câu chữ như một nhát dao, làm tan vỡ mọi giận dữ trong lòng tôi.

Tôi ngồi bệt xuống sàn, nước mắt chảy dài. Những điều mà mẹ chồng đã nói và hành động của bà chỉ là sự bộc phát của sự ghen ghét, hay những lo lắng không thể diễn đạt thành lời. Tôi nhận ra rằng, sự xung đột giữa chúng tôi không chỉ là về cách nuôi dạy con cái, mà còn là sự bất đồng trong cách sống và suy nghĩ.

Tôi quyết định không để điều này làm mình gục ngã. Thay vào đó, tôi sẽ dùng tình yêu của mình dành cho con để vượt qua. Mọi chuyện sẽ không dễ dàng, nhưng tôi sẽ làm cho con trai mình cảm thấy an toàn và được yêu thương.

Đến tối, tôi ôm con trong lòng, thì thầm vào tai nó những câu chuyện về tình yêu và sự tha thứ. Dù cho mọi chuyện có tồi tệ đến đâu, tôi sẽ không bao giờ để con trai mình phải sống trong sự thiếu thốn tình cảm.

Mối quan hệ với mẹ chồng có thể sẽ không bao giờ hoàn hảo, nhưng tôi sẽ kiên trì. Bởi vì cuối cùng, điều quan trọng nhất là hạnh phúc của con tôi.