Khi tôi đến chỗ làm thì điện thoại đổ chuông, màn hình có tên người gọi là “BAN SUA”.
Tôi đã thấy là lạ vì tôi chưa bao giờ lưu ai với tên này trong danh bạ. Tôi vội bắt máy thì nghe đầu bên kia:
Tôi lấy chồng tròn 4 năm, con gái đầu lòng đã 3 tuổ.i. Chồng tôi làm nhân viên kinh doanh bánh kẹo. Kinh tế gia đình khá vững nên hai vợ chồng cũng thư thả chuyện tiề.n bạc.
Ngày trước tôi quen chồng là vì anh từng làm cùng công ty với tôi, đi đâu chúng tôi cũng có nhau. Sáng cả hai đi làm thì chiều cả hai cùng về. Chồng tôi luôn được lòng đồng nghiệp của tôi, khiến ai cũng khen tôi may mắn lấy được người chồng vừa thương vợ vừa giàu có, đẹp trai.
Vì vài lý do, tôi sinh con đầu lòng được 6 tháng thì chồng chuyển công tác để có tương lai hơn. Đến công ty mới, anh cũng được thăng chức cao hơn, lương bổng cũng nhiều hơn. Không còn chồng đón đưa, tôi cũng chẳng than phiền gì.
Nhưng nhiều người nói với tôi nên cẩn thận chồng ngoạ.i tìn.h khi không có vợ ở bên. Tôi lại nghĩ có phải chồng đi làm xa đâu, cũng cùng một thành phố. Huống hồ, chồng tôi hiền lành, mẫu mực như vậy, sao có chuyện vụn.g trộ.m bên ngoài. Tôi lúc nào cũng quan tâm, chiều chuộng chồng, có vợ đẹp con ngoan thì anh ấy cần gì phải ngoạ.i tìn.h?
Đợt rồi chồng được thưởng, tôi và chồng cùng sắm điện thoại đôi, cùng mẫu cùng màu. Tôi từ trước đến nay không có thói quen coi điện thoại của chồng, vì tôi chẳng nghi ngờ anh ấy chút nào. Với lại, sau giờ làm, tôi chăm con, chuẩn bị cơm nước cũng đã hết thời gian. Vì thế chồng xài điện thoại ra sao, để điện thoại ở đâu tôi cũng không để ý. Nhưng đến một hôm, cả hai vợ chồng cùng để điện thoại trên đầu giường. Con gái nhỏ của tôi táy máy thế nào lại đổi vị trí hai chiếc điện thoại.
Cả tôi và chồng tôi đều không biết chuyện này, cứ lên giường đi ngủ đến sáng. Hôm sau thức dậy tôi vẫn có thói quen chuẩn bị xong hết cho chồng con thì vớ lấy điện thoại rồi đi làm. Chẳng ngờ vì hành động nhầm lẫn này mà phát hiện ra bí mật của chồng.
Khi tôi đến chỗ làm thì điện thoại đổ chuông, màn hình có tên người gọi là “BAN SUA”.
Tôi đã thấy là lạ vì tôi chưa bao giờ lưu ai với tên này trong danh bạ. Tôi vội bắt máy thì nghe đầu bên kia:
“Dạ em chào anh Quốc, sữa bầu bên em có rồi, em vẫn chuyển 5 hộp đến địa chỉ A như lần trước phải không?”.
Tôi sững sờ ngơ ngác: “Cô có nhầm số không?”.
“Cho em hỏi đây có phải số của anh Quốc, làm ở X không ạ?”.
“Đúng rồi, tôi là vợ anh ấy đây”.
Bên kia vui vẻ hơn hẳn trả lời: “Dạ vậy là chị đúng rồi, anh Quốc hay đặt sữa bầu bên chỗ em cho chị đấy ạ. Lần này anh ấy đặt 5 hộp mà bên em chưa về kịp, hôm nay mới có để giao. Em gọi hỏi có ship liền được không để chị dùng ạ!”.
Nghe vậy tôi đơ hết cả người, vài giây sau tôi vẫn kêu shipper đúng giờ nghỉ trưa giao đến địa chỉ kia. Tôi cứ nhìn cái điện thoại đang cầm mà chế.t lặng. Tôi mở màn hình điện thoại của chồng thì thấy một tin nhắn Facebook hiện lên:
“Hôm nay em nấu canh chua anh thích, trưa qua ăn cơm với mẹ con em nhé!”.
Điện thoại của chồng tôi đặt mật khẩu, tôi thử đủ cách cũng không mở được. Nhưng tôi chợt nhớ tới địa chỉ của bên bán sữa nói lúc nãy, bèn tìm kiếm thông tin. Đến giờ nghỉ trưa, tôi phi xe tới gần địa chỉ đó dò la thì mới biết hóa ra chủ nhà là một người phụ nữ đơn thân. Cô ấy từng làm cùng công ty của chồng tôi hiện giờ, nhưng giờ đã nghỉ ở nhà.
Tôi cứ đứng gần nhà cô nhân tình của chồng để đợi shipper giao sữa tới. Tôi muốn tận mắt xem chồng mình có tới không. Không để tôi đợi lâu, quả thật chồng tôi đã đến. Giây phút thấy chồng dắt xe vào, vui vẻ cưng nựng nhân tình, trái tim tôi vừa đau vừa hận. Ngay lúc đó, tôi cầm chiếc điện thoại khác của mình, gọi điện vào số của chiếc điện thoại kia:
“Anh ra nhận sữa bầu đi kìa chồng ơi!”.