Năm nay tôi 35 tuổi, là một nhân viên văn phòng bình thường. Kết hôn được 7 năm, tôi luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của mình khá hạnh phúc. Nhưng rồi, cách cư xử của chồng ngày càng trở nên kỳ lạ.
Lúc đầu, anh chỉ thỉnh thoảng làm thêm giờ đến khuya nhưng về sau anh thường xuyên đi qua đêm. Mỗi khi hỏi, anh luôn trả lời rất hời hợt cho qua chuyện. Không những vậy, tôi còn ngửi thấy mùi nước hoa lạ trên quần áo anh khiến tôi nghi ngờ chồng đang lừa dối mình.
Một tối, khi chồng báo sẽ lại làm thêm giờ, tôi quyết định theo dõi anh để tìm hiểu sự thật. Hôm đó, tôi xin về sớm và chờ sẵn dưới cổng công ty anh. Khi thấy chồng rời khỏi công ty, tôi nhanh chóng nổ máy để đi theo thì thấy anh đậu xe dưới một tòa nhà chung cư xa lạ. Thấy chồng lên tầng 15, tôi cũng lên theo.
Khi đang dò xem chồng vào phòng nào thì tôi bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên sau một cánh cửa đang mở hé cạnh đó:
– Đừng khóc nữa, mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Tim tôi thắt lại khi nghe thấy giọng nói của chồng sau cánh cửa. (Ảnh minh họa)
Tim tôi thắt lại, lo lắng liệu đó có phải là chồng mình không, liệu có phải anh đang có mối quan hệ ngoài luồng? Tôi hít một hơi thật sâu và đẩy cửa vào. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng. Chồng tôi đang ôm một cô bé trong lòng, cô ấy đang không ngừng khóc lóc và bên cạnh là một người phụ nữ trung niên ốm yếu.
– Vợ, sao em lại ở đây?
Chồng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, còn tôi đứng sững tại chỗ, không biết phải phản ứng thế nào. Lúc này, người phụ nữ trung niên yếu ớt lên tiếng:
– Đây là người vợ mà em hay nói đến sao? Đúng là một cô gái xinh đẹp.
Lúc này, tôi mới nhận ra người phụ nữ đó có đôi nét giống chồng tôi. Ông xã hít một hơi thật sâu, quay về phía tôi giải thích:
– Đây là chị gái anh cùng bố khác mẹ của anh, và kia là con gái của chị ấy. Con chị ấy ốm nặng và tình trạng ngày càng xấu. Anh không muốn em lo lắng, nghĩ nhiều nên chưa dám nói với em.
Hóa ra, trước khi đến với mẹ chồng tôi, bố chồng từng có một mối tình và khiến người phụ nữ đó có thai mà không không hề hay biết. Suốt bao năm qua, người phụ nữ đó tuy biết địa chỉ nhà chồng tôi nhưng chưa bao giờ đến gặp mặt vì sợ làm xáo trộn gia đình nhà chồng tôi.
Mãi tới khi con của chị gái cùng bố khác mẹ đổ bệnh nặng, gia đình không có đủ tiền chữa bệnh nên mới phải tìm tới nhờ bố chồng tôi giúp đỡ. Vợ chồng tôi ở thành phố, nên bố chồng mới gọi điện nhờ ông xã tôi giúp đỡ hai mẹ con chị, chứ cảnh mẹ góa con côi lại ở thành phố xa lạ không biết phải xoay sở thế nào.
Chồng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, còn tôi đứng sững tại chỗ, không biết phải phản ứng thế nào. (Ảnh minh họa)
Hiểu ra mọi chuyện, tôi bật khóc nức nở. Đó là giọt nước mắt hối hận vì đã hiểu lầm chồng, cũng là giọt nước mắt hạnh phúc khi biết chồng không phản bội mình.
Tôi bước tới ôm chồng và nghẹn ngào nói:
– Em xin lỗi, em không nên nghi ngờ anh.
Chồng nhẹ nhàng vỗ về:
– Là lỗi của anh, anh không nên giấu em. Chỉ là dạo này thấy em áp lực công việc nặng nề nên anh không muốn em phải bận tâm nhiều việc thôi.
Từ ngày đó, vợ chồng tôi cùng chăm sóc chị gái và cháu gái của anh. Dù việc điều trị gặp nhiều khó khăn, chúng tôi vẫn không từ bỏ hy vọng. Sau nửa năm, cháu gái cuối cùng cũng bình phục và được xuất viện. Nhìn thấy hai mẹ con chị gái vui vẻ, hạnh phúc, tôi cũng thấy vui lây.
Qua trải nghiệm này, tôi hiểu rằng ý nghĩa thực sự của hôn nhân không chỉ là sự tin tưởng mà còn là cùng nhau vượt qua những giai đoạn khó khăn. Mối quan hệ của chúng tôi trở nên sâu sắc hơn, và tôi cũng học được nhiều bài học về sự thấu hiểu, bao dung.