Ngày nay, không ít đàn ông có sở thích “ăn chả, ăn nem” bên ngoài. Và tất nhiên cái kim trong bọc thì cũng bị lòi ra, tuy nhiên vì rất nhiều lý do khác nhau, các bà vợ vẫn phải mặn ngọt để níu kéo người chồng phản bội.
Lí do cũng muôn phần đa dạng, nào là không muốn chia tài sản, nào là không muốn thua nhân tình nhưng lí do chung nhất của nhiều người phụ nữ đều là vì con cái, vì muốn con lớn lên trong gia đình đầy đủ cả cha lẫn mẹ.
Đàn bà hãy cứ sống vì mình, đừng vì con mà khiến đời thêm mệt mỏi. Ảnh minh họa.
Rất nhiều phụ nữ đã phải tốn rất nhiều thời gian, công sức để quyết định xem mình phải làm gì trong tình huống biết chồng ngoài tình. Dù chính sự phản bội của chồng đã gây ra nỗi đau, sự tổn thương và cô độc trong tâm hồn của họ nhưng vì con cái, phụ nữ vẫn đưa ra quyết định níu kéo chồng, giữ gia đình…
Những tưởng đó là quyết định đúng đắn, lợi tích vẹn toàn nhưng sự thực nào đâu dễ dàng như những gì bản thân vốn tưởng. Đàn bà đừng nghĩ rằng hi sinh bao nhiêu sẽ nhận lại kết cục tốt đẹp.
Bởi đơn giản, trái tim đàn ông một khi đã thay lòng, chẳng có gì có thể níu kéo họ. Thế nên, dẫu vợ có cố gắng hết sức đến nhường nào, chồng cũng chẳng thèm quan tâm.
Cũng giống như câu chuyện được chia sẻ trên một diễn đàn kín mới đây về một người vợ đã hi sinh 4 năm thanh xuân của mình để ‘mắt nhắm mắt mở’ lờ đi chuyện chồng ngoại tình vì muốn chờ con lớn rồi mới ly hôn.
Nhưng thật sự, kết quả chị thu lại liệu có đáng với những hy sinh đã bỏ ra?
“Tôi kết hôn khi còn rất trẻ, ở tuổi đẹp nhất của người con gái, năm 25 tuổi. Tôi sinh 2 cô bé liên tiếp sau đó. Năm 28 tuổi, tôi phát hiện chồng có bồ nhí.
Lúc đó, con tôi một bé mới được 2 tháng, một bé được 18 tháng. Tôi thấy chồng nhắn tin với tình nhân, họ xưng hô vợ chồng với nhau. Cô ta còn có ý định gặp tôi. Lúc đó, tôi lại không đủ can đảm giáp mặt.
Cũng vì ôm thù hận và cho rằng “quân tử trả thù 10 năm chưa muộn” như trong những bài viết gây ồn ào trên mạng xã hội, nên tôi từ chối gặp, nghĩ rằng cho anh một cơ hội cũng là cho con mình có một cơ hội có cha mẹ đầy đủ.
Lúc ấy, con tôi quả thật còn quá bé bỏng. Và bây giờ, tôi đã vô cùng hối hận về quyết định ấy.
Tôi ly hôn 4 năm tính từ khi ôm mối thù “con lớn sẽ ly hôn”. Tôi nhận ra mình đã phí hoài 4 năm tuổi trẻ, đã tiêu hoang thời gian vào nước mắt, đau khổ, tuyệt vọng. Đã trông chờ hy vọng sự thay đổi ở một người không xứng đáng.
Đáng lẽ các con tôi đã có thể sống vui vẻ 4 năm, chấp nhận không có cha bên cạnh. Điều đó, có nghĩa là mẹ con tôi sẽ có cơ hội tổ chức lại cuộc sống, tránh những mệt mỏi, tổn thương của 4 năm chịu đựng đó. Và cũng có thể, tôi đã còn giữ cho mình một chút tôn trọng anh, người mãi mãi vẫn là cha của các con tôi.
Nếu ly hôn sớm hơn, anh đã không có cơ hội lên tòa giành quyền nuôi con với tôi bởi khi ấy, con tôi đều dưới 36 tháng. Thời điểm đó, anh biết rất rõ điều ấy nên một mặt nhượng bộ tôi và một mặt lại hù dọa tôi rằng tòa còn xét về điều kiện của mẹ, chỉ ưu tiên cho mẹ nuôi bé nhỏ.
Vô lý như vậy mà tôi vẫn tin. Nghĩ lại, thấy mình quá dại dột và ngu ngốc. Cũng may, mọi chuyện chưa quá muộn. Nếu vẫn giữ ý định như ban đầu là chờ 10 năm, hẳn cuộc sống của tôi tiếp diễn cảnh địa ngục.
Các con tôi liệu có thể phát triển nhân cách một cách bình thường hay không khi cha và mẹ thường xuyên cãi cọ. Cha dù ở chung nhưng vắng mặt trong các ngày nghỉ, lễ, Tết. Và có thể, vì không thể chịu đựng nổi đau khổ, dằn vặt, tôi đã gieo mình từ ban công (như trong lúc bế tắc tôi đã nghĩ tới).
Điều gì đã khiến tôi thay đổi suy nghĩ? Vì sự vô tình đến tàn nhẫn của anh? Vì các con tôi cần có một cuộc sống yên bình?
Không phải, mà là vì một ngày, tôi nhận ra hình ảnh tàn tạ của mình trong gương là lúc tôi hốt hoảng thấy, thời gian là thứ mà chúng ta không thể và không bao giờ có thể có lại nếu mất đi.
Ai cũng đã từng hối tiếc vì một điều gì đó trong quá khứ, vì chúng ta sẽ không bao giờ có thể quay lại thời điểm đó để thay đổi lỗi lầm của mình. Hãy hỏi một bệnh nhân ung thư xem thời gian quý giá thế nào, hãy hỏi một bác sĩ khoa cấp cứu xem thời gian có giá trị ra sao?
10 năm, quá dài cho một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. 10 năm, bạn lấy gì để đổi lại 10 năm? Không có tiền bạc nào có thể đổi được, cho dù đó là vì con của bạn. Mà con thi đại học xong thì sao? Con rớt đại học thì ba mẹ không chia tay? Con đậu đại học xong thì con có thể sống ổn, bất chấp hạnh phúc của cha mẹ hay sao?
Với cá nhân tôi, tính từ thời điểm ngồi khóc lóc với luật sư, 2 năm sau đó tôi mới rục rịch làm đơn và hơn 1 năm sau tôi mới thực sự tự do. Tôi nghiệm ra một điều: con càng nhỏ càng dễ chấp nhận việc ba mẹ không ở cùng nhau.
Và cũng nên nhớ rằng, khi người phụ nữ, người mẹ không hạnh phúc, thì làm sao có thể giúp con hạnh phúc và làm sao có thể dạy con về hạnh phúc hay tình cảm gia đình”.
Tâm sự của chị như đánh vào câu chuyện của hàng trăm gia đình ngoài kia, là những ông chồng thay lòng và người vợ đầy đức hi sinh sẵn sàng nhẫn nhịn và bỏ qua tất thảy chỉ cần con cái có được gia đình trọn vẹn.
Phụ nữ nuốt nước mắt vào trong, giả vờ bản thân mình hoàn toàn ổn. Thế nhưng sự khổ tâm, những cô đơn cứ bào mòn lấy nhan sắc, sức lực của người đàn bà dần cạn kiệt khiến cho họ thấy mệt mỏi.
Đàn ông vô tâm thì cứ vô tâm, ngoại tình cứ ngoại tình, sự dồn nén ấy ngày một nhân lên trong lòng người vợ. Họ cứ nín nhịn rồi chịu đựng hết ngày này qua ngày khác nhưng rồi cũng chẳng thu lại được gì.
Bởi đàn ông một khi đã thay lòng, chẳng có gì có thể níu kéo được trái tim vô tâm ấy. Họ sẽ chỉ biết chạy theo đam mê, sự hứng thú của mình mà không còn quan tâm tới vợ con gì hết,
Thế nên phụ nữ ạ, sống là phải thanh thản, yên bình, còn nếu phải gồng mình lên để sống với người chồng không quan tâm mình thì thiệt thòi lắm. Yêu con, thương con là điều tốt, nhưng cũng nên yêu thương chính mình nữa.
Một người mẹ hạnh phúc thì con cái mới hạnh phúc. Đừng vì con mà chấp nhận ở bên người chồng bội bạc, hãy dám vứt bỏ anh ta để sống thật hạnh phúc. Như vậy mới chính là khôn ngoan.
Nguồn: Tổng hợp.