Từ nhỏ đến lớn, trong mắt tôi, mối quan hệ của bố và mẹ luôn tốt đẹp. Tôi luôn nghĩ rằng gia đình mình sẽ hạnh phúc mãi mãi, nhưng khi vào cấp 3, tôi dần nhận ra có điều gì đó không ổn. Mối quan hệ giữa bố và mẹ dường như nguội lạnh hơn. Mặc dù trước mặt họ vẫn duy trì sự hòa hợp bề ngoài nhưng tôi có thể cảm nhận được một số vết nứt nhỏ.
Sau này khi lên đại học, mỗi lần về nhà nghỉ lễ, tôi lại thấy bố và mẹ nói chuyện ngày càng ít đi. Mẹ lúc nào cũng tỏ ra mệt mỏi, nhưng hỏi mẹ có chuyện gì không thì bà luôn nói rằng do thời tiết thay đổi nên mệt. Nhưng trong thâm tâm tôi biết, nụ cười của mẹ không còn rạng rỡ như xưa nữa.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi quyết định về quê kiếm việc làm để được sống cùng bố mẹ, hi vọng tìm lại được hơi ấm gia đình, nhưng đều vô ích.
Năm ngoái, tin dữ ập đến. Mẹ tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Việc điều trị không có hiệu quả và tình trạng của mẹ xấu đi nhanh chóng trong vài tháng. Lúc này, mẹ đã đưa ra một quyết định mà không ai có thể hiểu được – đệ đơn ly hôn với bố tôi.
Ngày hôm đó, mẹ đột nhiên nói với bố:
– Tôi muốn ly hôn.
Tôi không thể tin vào tai mình, bố cũng sững sờ, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc và bối rối. Khi tôi hỏi mẹ lý do, mẹ không giải thích mà chỉ bảo đây là lựa chọn tốt nhất. Trong thời gian đó, bầu không khí trong nhà tụt xuống mức đóng băng, bố trở nên trầm mặc hơn và không biết phải làm sao.
Thủ tục ly hôn được tiến hành nhanh chóng và mẹ nhất quyết đòi chia một nửa tài sản. Bố và mẹ khi ở với nhau mua được 2 căn nhà, nên mẹ muốn mỗi người một căn. Bố tỏ ra rất đau lòng, không cam tâm khi chia tài sản. Bố từng nói với mẹ tôi:
– Bà thực sự định làm điều này à? Chúng ta đều ở tuổi này rồi, sao lại dở chứng thế?
Câu trả lời của người mẹ rất đơn giản và bình tĩnh:
– Ừ, điều đó tốt cho con và tôi. Đừng tưởng rằng tôi không biết ông đã làm gì.
Tôi nhìn họ ký giấy ly hôn với nhau mà lòng như bị dao đâm. Bố mẹ từng rất yêu thương nhau, giờ lại chia tay thế này đây. Tôi không hiểu tại sao mẹ lại đưa ra quyết định này vào giây phút cuối đời.
bệnh tình của mẹ ngày càng trầm trọng và không lâu sau đó, bà qua đời. Sau đó, tôi chuyển đến căn nhà mẹ để lại cho tôi.
Tôi đã vô số lần tự hỏi tại sao mẹ lại muốn ly hôn vào phút cuối, tại sao mẹ lại muốn chia một nửa tài sản và tại sao lại để lại căn nhà đó cho tôi.
Trước khi qua đời, mẹ nhất quyết đòi ly hôn và chia tài sản với bố tôi. (Ảnh minh họa)
Ngày tháng trôi qua, mối quan hệ của tôi với bố ngày càng xa cách. Chúng tôi không còn thân thiết với nhau như xưa nữa, có thể vì sự ra đi của mẹ, có thể vì nỗi đau ly hôn.
Tôi đã cố gắng rất nhiều để thích nghi với cuộc sống không có mẹ nhưng những thắc mắc trong lòng vẫn chưa có lời giải đáp.
Gần đây tôi về nhà thăm bố. Hít một hơi thật sâu, tôi nhấn chuông cửa. Chẳng bao lâu, cánh cửa mở ra, bố đứng ở cửa với vẻ mặt bối rối. Phía sau ông còn có một người phụ nữ xa lạ. Tôi sững sờ một lúc, trong lòng chợt dâng lên một cảm xúc khó tả. Mẹ mới qua đời được 5 tháng, bố tôi đã có người phụ nữ khác.
Tôi đi hỏi cậu ruột mới biết, người phụ nữ đó là mối tình đầu của bố. Mẹ tôi đã biết bố và mối tình đầu quay lại từ lâu, khi đó mẹ đòi ly hôn và chia tài sản là để bảo vệ tôi, để đảm bảo tôi vẫn có nơi để về sau khi bà qua đời.
Tôi bật khóc, trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi và biết ơn. Tôi cảm thấy có lỗi với mẹ vì bấy lâu nay đã hiểu lầm mẹ, thậm chí còn cảm thấy không hài lòng với quyết định của mẹ. Nhưng mẹ chưa bao giờ nghĩ đến bản thân mình, mỗi bước mẹ đi đều là vì tôi…