Tôi đã sức cùng lực kiệt khi thấy chồng mù quáng không đường về. Giờ anh bỏ rơi vợ con để chọn nhân tình, tôi cũng đành xuôi theo.
7 năm dài với cuộc hôn nhân bất hạnh, tôi đã cạn kiệt sức lực. Quả thật ngày trước tôi đã từng hạnh phúc khi bước vào cuộc hôn nhân đó.
Chúng tôi từng yêu thương nhau thật lòng, từng hứa hẹn đầu bạc răng long. Nhưng cuộc đời này lại có quá nhiều điều chẳng ngờ tới.
Ngày trước, chồng cũ là người đàn ông yêu thương vợ con, có trách nhiệm với gia đình. Ai nhìn vào gia đình tôi cũng thấy ngưỡng mộ. Sau khi tôi có con, tôi càng bỏ bê bản thân mà lao vào kiếm tiền. Tôi không nhận ra dáng vẻ ngày một già nua, xấu xí của mình.
Chồng tôi thì càng ngày càng phong độ. Sự khác biệt này không phải chỉ người khác nhận ra, mà chồng tôi cũng thấy rất rõ. Nhưng thay vì thông cảm, động viên tôi chăm sóc bản thân, anh lại tìm kiếm của lạ bên ngoài.
Khi biết bản thân bị phản bội, tôi suy sụp tuyệt vọng. Tôi thấy tự ti khi đứng trước nhân tình của chồng. Chỉ có mẹ chồng là người xông vào giành lại công bằng cho tôi. Nếu không có bà bảo vệ, tôi thật sự đã thành kẻ thất bại thảm hại nhất.
Đến khi chồng thông báo nhân tình có thai thì tôi mới quyết định ly hôn. Tôi đã sức cùng lực kiệt khi thấy chồng mù quáng không đường về. Giờ anh bỏ rơi vợ con để chọn nhân tình, tôi cũng đành xuôi theo.
Nhưng đến cả cái nghĩa vợ chồng bao năm chồng tôi cũng chẳng màng nữa. Ngày ra tòa ly hôn, anh quyết giành lấy căn nhà chúng tôi đang ở, trong khi những tài sản khác đều đứng tên chồng tôi. Anh nhất quyết không chịu chia đôi mà muốn lấy hết căn nhà.
Chồng cũ nói rằng căn nhà đó tuy là tài sản chung của hai vợ chồng nhưng là tiền riêng của anh ta kiếm được. Tôi bị chồng dồn đến đường cùng, sắp mất luôn căn nhà vào tay chồng. Đúng lúc đó, mẹ chồng tôi đứng ra trước tòa nói một điều khiến ai nấy bất ngờ:
“Tôi không dạy con trai được là lỗi của tôi, tòa hãy nghe tôi nói sự thật”.
Mẹ chồng tôi thừa nhận người bỏ tiền ra mua căn nhà đó là tôi, còn đem giấy tờ ngân hàng ra chứng minh. Ngày đó vì nghĩ lấy nhau thì của cải là của chung nên tôi chẳng để ý gì, đem hết số tiền bố mẹ ruột cho để mua nhà cùng chồng. Tôi trào nước mắt biết ơn mẹ chồng. Nhờ bà mà tôi còn giữ lại được căn nhà cho hai con ở. Tôi rất biết ơn mẹ chồng cũ, chỉ hận rằng đã lấy lầm chồng.