Tôi ra sức bênh cô giúp việc nhưng càng bênh thì ông càng chau mày tìm lỗi nhiều hơn.
Tôi mới sinh con, bố mẹ chồng vẫn còn đang công tác nên không giúp tôi chăm sóc con được. Mẹ đẻ thì ở xa, lại bận việc ruộng đồng nên cũng không thể đến nhà thông gia chăm tôi ở cữ. Bí quá, vợ chồng tôi bàn nhau thuê người giúp việc. Tôi phải hỏi thăm khắp bạn bè, đồng nghiệp mới được giới thiệu cho cô Vượng.
Cô Vượng ngoài 40 tuổi, nhanh nhẹn, khéo léo nên tôi rất ưng ý. Ngoài những lúc chăm con tôi, thì cô còn lau dọn nhà cửa hoặc và nấu cơm, làm việc luôn tay luôn chân nhưng lúc nào mặt cô cũng tươi tắn. Thế nên tôi cũng chẳng tiếc tiền, tháng nào cũng thưởng thêm cho cô.
Thế nhưng chỉ được tháng đầu, sang tháng thứ 2 thì có chuyện xảy ra. Bố chồng tôi bỗng trở nên khó tính một cách kỳ lạ. Ông thường chê cô Vượng nấu cơm không ngon. Làm việc không đến nơi đến chốn, chẳng hạn lau nhà còn sót ban công, mà lúc quét ban công thì lại không tưới nước cho mấy chậu cây ở đó… Hay quần áo khăn tất của trẻ sơ sinh thì không chịu giặt tay, lại ném hết cả vào máy giặt như thế… Ông cứ bắt lỗi từng thứ nhỏ nhặt và luôn nói trong bữa cơm. Tôi ra sức bênh cô Vượng nhưng càng bênh thì ông càng chau mày tìm lỗi nhiều hơn.
Mẹ chồng không nói gì, bà cũng ít khi ở nhà vì bà rất bận việc, thậm chí thỉnh thoảng vẫn phải đi công tác xa nhà vài ngày. Mà bản thân mẹ chồng tôi là người xởi lởi nên không bao giờ chú ý tới mấy thứ nho nhỏ đó. Hôm nào cơm hợp khẩu vị thì bà ăn nhiều, không hợp thì ăn ít. Nhà cửa chỉ cần ngăn nắp là không bao giờ mở miệng ra chê bai hay góp ý điều gì. Thế mà bố chồng thì đi từng góc nhà để soi đến mức cô Vượng hỏi tôi rằng có phải bố chồng tôi không ưa cô, muốn đuổi cô đi?
Hôm qua, nhân lúc bố chồng tôi đang chăm cây ở ban công, cô Vượng thì đi chợ mua đồ, tôi ra hỏi thẳng ông có phải không muốn cô Vượng ở lại làm giúp việc nữa? Nếu ông không hài lòng thì tôi sẽ tìm người khác.
Bố chồng thở dài bảo: “Bố cũng có muốn gây khó dễ cho người ta đâu. Nhưng bố mà không chê trách thì mẹ chồng con lại cho rằng bố có ý với người ta. Mẹ chồng con không nói gì nhưng ngầm quan sát hết tình hình trong nhà đấy”.
Tôi nghe xong lý do mà ngẩn người, cười không nổi mà khóc không xong. Chỉ vì sợ mẹ chồng tôi ghen mà bố chồng tự biến mình thành người đàn ông khó tính, khó nết, nhỏ nhen. Tôi không biết có nên nói với cô Vượng chuyện này để cô thôi lăn tăn? Có cách nào để khiến mẹ chồng tôi yên tâm mà bố chồng cũng không phải tự làm khó mình như thế nữa không nhỉ?